CHƯƠNG 3

TỪ ĐÀO TẠO ĐẾN TƯ VẤN – NGHỆ THUẬT XUẤT PHÁT TỪ NHU CẦU

Khi bước sang giai đoạn mới trong sự nghiệp, tôi nhận ra: dạy học chỉ là một phần, còn tư vấn – định hướng – và kết nối xã hội mới chính là bức tranh toàn cảnh. Tôi không chỉ đứng lớp, mà còn phải tìm cách mở rộng cơ hội nghề nghiệp cho học viên, gắn đào tạo với thực tiễn, và kết nối triết học với thị trường lao động.

Câu chuyện Cao Bằng – khi triết học đi về miền núi

Tôi vẫn nhớ chuyến đi tuyển sinh đầu tiên ở Cao Bằng. Khi ấy, rất ít học sinh, phụ huynh biết đến Học viện Thanh niên. Nhiều người còn hỏi: “Học viện này là gì? Ra trường có việc làm không?”

Tôi không nản. Tôi đi suốt 5 ngày, gõ cửa từng trường, gặp gỡ từng hiệu trưởng, từng nhóm học sinh. Tôi chia sẻ không chỉ về kiến thức, mà còn về cơ hội nghề nghiệp – giá trị xã hội – và tầm nhìn tương lai.

Kết quả thật bất ngờ: sau chuyến đi ấy, số lượng sinh viên đăng ký vào học viện từ Cao Bằng tăng vọt. Tôi hiểu rằng:

"Người làm giáo dục, cũng như doanh nhân, phải dám bước đi xa hơn, dám gieo hạt ở những vùng đất chưa ai nghĩ tới."

Tư vấn nghề nghiệp – mở lối từ thị trường

Một trong những công việc tôi tâm huyết nhất là tư vấn nghề nghiệp. Tôi biết, nếu sinh viên chỉ học một ngành công tác thanh thiếu niên, cơ hội việc làm sẽ rất hạn chế. Thị trường lao động đang cần nhiều hơn: luật, truyền thông, quan hệ công chúng.

Vậy nên tôi khuyên các em học song bằng. Ngay trong học viện, tôi mở thêm chương trình đào tạo thứ hai, để sinh viên tốt nghiệp có hai bằng – tăng gấp đôi cơ hội. Điều này không chỉ giúp sinh viên mở rộng tương lai, mà còn nâng uy tín và thương hiệu của học viện.

(*) Bài học: đầu tư cho khách hàng cũng chính là đầu tư cho thị trường. Khi sản phẩm (hay con người) đáp ứng đúng nhu cầu xã hội, giá trị sẽ tự động được công nhận.

Cho đi cho cộng đồng – xây dựng niềm tin từ hành động nhỏ

Không chỉ dừng lại ở giảng đường, tôi và các cộng sự còn tham gia các hoạt động cộng đồng: xây dựng nhà văn hóa ở Cao Bằng, làm nhà vệ sinh ở Hà Giang, khoan giếng ở Kon Tum, xây nhà tình nghĩa ở Thanh Hóa.

Mỗi công trình tuy nhỏ, nhưng đều chạm đến trái tim cộng đồng. Và chính những điều đó tạo nên sự tin tưởng: học viện không chỉ là nơi dạy chữ, mà còn là nơi gieo mầm trách nhiệm xã hội.

(*) Bài học doanh nhân: thương hiệu không chỉ được xây bằng quảng cáo, mà bằng hành động thực sự phục vụ xã hội.

Kết nối để xác thực – câu chuyện KA và NOVITA

Tôi nhớ những ngày cùng anh Martin (Jd Martin Do) bàn cách đưa KA và NOVITA được cán bộ, ngành công nhận. Lý thuyết thì nhiều, nhưng nếu không có sự xác thực từ cơ quan chức năng, mọi thứ chỉ dừng lại trên giấy.

Tôi đề xuất kết nối với các tiến sĩ, nhà khoa học, nhà báo, hiệp hội doanh nghiệp, biến ý tưởng thành một hệ sinh thái. Nhờ thế, sản phẩm được thẩm định, xác thực, và chính thức đi vào đời sống.

(*) Đây chính là tinh thần doanh nhân: không chỉ tạo sản phẩm, mà còn xây dựng “cơ chế vốn xã hội” để sản phẩm được thừa nhận và lan tỏa.

Triết học trong tư vấn – khách quan quyết định chủ quan

Tất cả những kinh nghiệm ấy đưa tôi trở lại với triết học. Tôi hiểu rằng:

Ÿ  Khách quan quy định chủ quan.

Ÿ  Tồn tại xã hội quyết định ý thức xã hội.

Khi tư vấn cho sinh viên hay đồng nghiệp, tôi không xuất phát từ sở thích cá nhân, mà từ nhu cầu của xã hội và thị trường lao động. Người học phải đi từ khách quan – rồi mới điều chỉnh chủ quan.

Và đây cũng là nguyên tắc của doanh nhân: không bán cái mình có, mà bán cái thị trường cần.

BÀI HỌC DOANH NHÂN TỪ HÀNH TRÌNH GIÁO DỤC

Ÿ  Khách quan trước, chủ quan sau: Hãy xuất phát từ nhu cầu thị trường, không chỉ từ ý thích bản thân.

Ÿ  Đầu tư song bằng, song giá trị: Tạo thêm lựa chọn, gia tăng cơ hội cho khách hàng (sinh viên).

Ÿ  Thương hiệu từ cộng đồng: Niềm tin đến từ hành động, không chỉ là lời nói.

Ÿ  Cơ chế vốn xã hội: Muốn sản phẩm được công nhận, phải xây dựng mạng lưới xác thực.

Ÿ  Dám đi vùng xa: Cơ hội lớn luôn nằm ở những nơi ít người tìm đến.

(*) Lời kết :

Từ triết học đến giáo dục, từ đào tạo đến tư vấn, tôi đã học được rằng: mọi giá trị chỉ bền vững khi gắn với nhu cầu của cộng đồng và xã hội.

Và chính từ nguyên lý đó, tôi từng bước tiến đến việc kiến tạo PPAQ – một Học viện Triết học không chỉ dạy triết, mà còn vận hành như một doanh nghiệp tri thức, nơi triết học được thương mại hóa và trở thành cơ chế vốn.