CHƯƠNG 2:
TRIẾT HỌC, BLOCKCHAIN VÀ ĐẠO ĐỨC DOANH NHÂN
Tôi từng hỏi mình: Triết học để làm gì? Nếu chỉ để nghiên cứu và giảng dạy thì nó quá xa vời. Nhưng nếu biết ứng dụng, triết học trở thành chiếc la bàn dẫn lối cho kinh doanh, cho quản trị, cho một đời sống tự do.
Vật chất và ý thức – bài học khởi đầu
Ngày còn là sinh viên, tôi đã thấm nhuần mối quan hệ biện chứng giữa vật chất và ý thức. Người ta thường nói “có thực mới vực được đạo”. Đúng, vật chất là cơ sở. Nhưng tôi nghiệm ra rằng: ý thức sáng tạo mới quyết định được sự chuyển hóa của vật chất.
Tôi áp dụng điều đó ngay trong đời: muốn có sự giàu có vật chất, phải thay đổi tư duy trước. Tôi chọn cho đi trước khi nhận lại. Cho đi tri thức, cho đi giá trị, cho đi sự tử tế – và rồi, một cách tự nhiên, dòng chảy giá trị quay trở lại.
Bài học ấy trở thành kim chỉ nam: “Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn.”
Quy luật phủ định của phủ định – sự tiến hóa không ngừng
Từ những bài học triết học Mác – Lênin, tôi thấy rõ quy luật: mọi sự vật đều phủ định chính nó để tiến hóa lên một tầm cao mới.
Nhìn vào bản thân, tôi thấy tôi cũng đã nhiều lần “tự phủ định”:
Từ một cô bé bán hoa, cho thuê truyện → thành sinh viên triết học.
Từ giảng viên nhà nước → thành doanh nhân tự do.
Từ người bán hàng → thành người xây dựng học viện.
Mỗi lần “phủ định” là một lần tôi tái sinh với phiên bản cao hơn của chính mình.
Và tôi hiểu: khởi nghiệp, cũng như cách mạng xã hội, phải trải qua những vòng phủ định để tiến hóa.
Blockchain – công cụ của một kỷ nguyên mới
Có lần, khi nghiên cứu về chủ nghĩa cộng sản và khát vọng về một xã hội công bằng, tôi bất chợt nhận ra: công cụ để tiến tới điều đó đã xuất hiện trong thời đại này – đó chính là blockchain.
Blockchain là sự minh bạch tuyệt đối. Nó loại bỏ đặc quyền của trung gian. Nó trả lại quyền sở hữu cho từng cá nhân. Và nó mở ra mô hình DAO – tổ chức tự trị phi tập trung – nơi con người kết nối với nhau bằng sự đồng thuận, không ai áp chế ai.
Đó cũng là tinh thần Hồ Chí Minh khi nói về một nhà nước “của dân – do dân – vì dân”.
Nếu ngày ấy Bác dùng báo chí, chữ viết giản dị để giác ngộ dân tộc, thì hôm nay, blockchain chính là “ngôn ngữ mới” để kiến tạo một xã hội minh bạch.
Tôi tin rằng: blockchain không chỉ là công nghệ, mà còn là một triết lý quản trị toàn cầu.
Đạo đức – nền tảng của mọi sự bền vững
Nhưng có một điều tôi học từ Bác Hồ, và từ chính hành trình của mình: cái gốc của mọi sự không phải là tài, mà là đức.
Tài giỏi đến đâu mà không có đức, thì chỉ tạo ra tai họa. Ngược lại, đạo đức – sự tử tế, lòng trung thực, ý chí phụng sự – chính là nền tảng để bất kỳ hệ thống nào trường tồn.
Doanh nhân cũng vậy. Kinh doanh mà chỉ chạy theo lợi nhuận, bỏ quên đạo đức, sớm muộn cũng sụp đổ. Nhưng nếu đặt đạo
đức làm gốc – thì doanh nghiệp có thể vươn xa, vì nó được xây dựng trên niềm tin của con người.
Tôi nhớ lời Bác: “Quét sạch chủ nghĩa cá nhân, nâng cao đạo đức cách mạng.” Cũng như ngôi nhà, muốn sạch đẹp phải quét bụi trước khi kê đồ. Con người, muốn lớn lao phải dọn sạch lòng tham, thì mới dựng xây được những công trình bền vững.
BÀI HỌC CHO DOANH NHÂN HIỆN ĐẠI
Vật chất và ý thức: Muốn thay đổi đời sống vật chất, trước hết phải thay đổi tư duy.
Quy luật phủ định: Đừng sợ tái sinh, đừng ngại bỏ đi phiên bản cũ của mình. Đó là con đường duy nhất để tiến hóa.
Blockchain: Hãy coi đây không chỉ là công nghệ, mà là công cụ để thiết kế doanh nghiệp minh bạch, công bằng và bền vững.
Đạo đức: Trong mọi chiến lược kinh doanh, đạo đức phải là nền móng. Vì chỉ đạo đức mới tạo ra niềm tin, và niềm tin mới sinh ra vốn.
Lời kết:
Tôi rời giảng đường triết học, đi qua chợ đời bán hàng, bước vào môi trường Herbalife, rồi nghiên cứu blockchain – tất cả không phải để gom nhặt mảnh rời rạc, mà để nhìn thấy một sự thống nhất: triết học không nằm trong sách, nó sống ngay trong thương trường, trong công nghệ, trong từng quyết định doanh nhân.
Và đó chính là hành trang để tôi dựng nên PPAQ – nơi triết học được đóng gói, thương mại thực sự, và vận hành bằng cơ chế vốn trí tuệ.
LÃNH ĐẠO, SỬ DỤNG NGƯỜI VÀ NGHỆ THUẬT “CHO TRƯỚC NHẬN SAU”
Có một giai đoạn, tôi bước vào vai trò lãnh đạo học viện. Từ giảng viên, tôi phải trở thành người thiết kế chương trình, phân công nhân sự, quản lý nguồn lực. Và chính ở đây, tôi học được những bài học đắt giá về lãnh đạo, kinh doanh và thương mại hóa trí tuệ.
Bổ sung môn học – nhìn thấy cái thiếu và tạo ra giá trị
Ngày ấy, khi nhận nhiệm vụ ở Học viện Thanh niên, tôi nhận ra một điều: tất cả các chuyên ngành đều thiếu kiến thức về thanh niên và các tổ chức chính trị – xã hội.
Tôi nghĩ: Nếu đã là Học viện Thanh niên, sao lại không có môn học về thanh niên?
Vậy là tôi mạnh dạn đề xuất đưa hai môn học mới vào chương trình. Ban lãnh đạo đồng ý. Kết quả thật bất ngờ: chỉ riêng hai môn học đó, đã tạo ra hơn 14 lớp, kín lịch giảng dạy cho cả khoa.
Bài học tôi rút ra:
"Người lãnh đạo không chỉ làm việc được giao, mà phải nhìn thấy khoảng trống để tạo ra giá trị mới."
Tư duy “một chạm” – làm nhanh, làm gọn, làm toàn diện
Tôi có thói quen không tách rời công việc thành những mảnh vụn. Tôi gom chúng lại, xử lý một chạm, rồi kết nối thành hệ thống. Từ công tác chi bộ đảng, đến đề tài nghiên cứu cấp bộ, cấp nhà nước – tất cả tôi đều áp dụng nguyên tắc này.
Điều đó giúp tôi nhanh hơn, gọn hơn, hiệu quả hơn.
Trong kinh doanh cũng vậy: đừng rời rạc, hãy gom thành gói, biến thành sản phẩm – và bán được ngay.
Sử dụng người – 40 thành 3
Trong khoa có 40 người. Nhưng tôi nhận ra, chỉ cần 3 người giỏi là có thể gánh công việc của cả tập thể. Vậy nên, tôi dồn lực vào 3 người ấy. Tôi giao quyền, trao niềm tin, cho họ lợi ích.
Kết quả: bộ máy vận hành trơn tru, hiệu quả vượt trội.
Bài học kinh doanh: Đừng cố kiểm soát tất cả. Hãy tìm đúng “3 người giỏi” và trao cho họ vị trí then chốt.
Đứng trên vai người khổng lồ
Tôi còn nhớ lần làm đề tài cấp nhà nước, kinh phí lên đến hơn 4 tỷ đồng. Đó là con số khổng lồ so với các đề tài cấp bộ trước đó chỉ vài trăm triệu. Cả nhóm hoang mang.
Nhưng tôi không. Tôi biết dùng thế mạnh của người khác. Chồng tôi – một kỹ sư xây dựng – giỏi “bốc tách số liệu”. Tôi nhờ anh ấy xử lý phần phức tạp nhất. Một tuần của tôi, anh ấy làm xong trong một ngày.
Tôi chợt hiểu:
"Doanh nhân không cần giỏi tất cả, nhưng phải biết dùng đúng người để rút ngắn thời gian và chi phí.
Cho trước – nhận sau
Có một nguyên tắc tôi luôn giữ: muốn người khác hết lòng, hãy gắn lợi ích của họ với mình.
Tôi không bao giờ bắt đồng nghiệp làm không công. Tôi bỏ tiền túi trả trước, rồi mới tính toán thu về sau. Nhờ thế, mọi người sẵn sàng đồng hành, coi công việc chung như việc của họ.
Đó chính là bí quyết của tôi:
"Cho trước – nhận sau. Đầu tư trước – hưởng lợi sau."
Và đó cũng chính là tinh thần của kinh doanh hiện đại: dám bỏ vốn, dám cho đi giá trị, để đổi lấy niềm tin và lợi ích lâu dài.
BÀI HỌC CHO DOANH NHÂN VÀ NGƯỜI BÁN HÀNG
Nhìn thấy khoảng trống để tạo ra sản phẩm mới.
Tư duy gói – gom việc, gom giá trị, rồi thương mại.
Chọn đúng người giỏi, thay vì cố kiểm soát cả đám đông.
Biết đứng trên vai người khổng lồ để tiết kiệm thời gian và chi phí.
Cho trước – nhận sau, gắn lợi ích của người khác vào mục tiêu của mình.
Lời kết:
Những trải nghiệm ở Học viện đã dạy tôi cách lãnh đạo, kinh doanh, và quản trị nguồn lực trí tuệ. Từ giảng viên triết học, tôi đã học cách trở thành người doanh nhân của tri thức.
Và đó là bước đệm để tôi tiến thêm một nấc: xây dựng PPAQ – nơi mọi giá trị tri thức được đóng gói, thương mại, và vận hành như một cơ chế vốn.
TRIẾT HỌC TRONG ĐÀO TẠO – PHÁT TRIỂN KINH DOANH VÀ NGHỆ THUẬT ĐỒNG HÀNH
Triết học không chỉ nằm trong giảng đường hay sách vở. Tôi nhận ra rằng, triết học sống động nhất khi nó trở thành hơi thở trong việc đào tạo con người – từ sinh viên đến nghiên cứu sinh, từ lớp học nhỏ đến hội thảo lớn.
Đồng hành cùng học viên – nghệ thuật tư vấn
Nhiều bạn đến với tôi không chỉ để lấy kiến thức, mà còn để tìm lời khuyên cho con đường sự nghiệp. Có bạn hỏi: “Em nên học gì để phù hợp với công việc hiện tại?” – tôi không bao giờ trả lời ngay. Tôi tìm hiểu vị trí làm việc, năng lực, cả hoàn cảnh của họ, rồi mới tư vấn chương trình học thích hợp.
Với nghiên cứu sinh, câu chuyện còn dài hơn. Đó không chỉ là dạy học, mà là đồng hành trên một hành trình nhiều năm: từ chọn đề tài, triển khai nghiên cứu, cho đến định hướng nghề nghiệp. Tôi trở thành người bạn, người cố vấn, người đồng hành.
(*) Bài học doanh nhân ở đây: khách hàng không chỉ mua sản phẩm, họ cần một lộ trình. Hãy đồng hành cùng họ lâu dài thay vì chỉ bán một lần.
Đào tạo và mạng lưới – chìa khóa mở cánh cửa
Tôi hiểu rằng, làm đào tạo không thể chỉ có chuyên môn. Phải có mối quan hệ.
Muốn mở lớp, phải kết nối với đơn vị đào tạo. Muốn tổ chức tập huấn, phải gặp gỡ lãnh đạo. Muốn chương trình lan tỏa, phải có mạng lưới vững chắc.
Vì vậy, tôi học cách gặp gỡ thường xuyên – tương tác liên tục – xuất hiện nhiệt tình. Mỗi lần đi dự một buổi họp, hội thảo hay gặp gỡ đối tác, tôi coi đó là cơ hội để gieo một hạt giống mới.
(*) Bài học kinh doanh: doanh nhân không bán hàng trong một ngày, họ xây dựng mối quan hệ trong nhiều năm. Mạng lưới chính là vốn.
Nhiệt tình – sức mạnh mềm của người dẫn đường
Có người hỏi tôi: “Sao chị đi đâu cũng có người ủng hộ?” Tôi chỉ cười: “Vì tôi nhiệt tình thật lòng.”
Nhiệt tình không phải là giả vờ tươi cười, mà là thật sự quan tâm đến vấn đề của người khác. Khi bạn cho đi năng lượng tích cực, người khác tự nhiên muốn đồng hành cùng bạn.
(*) Bài học doanh nhân: Nhiệt tình là vốn mềm, niềm tin là lãi suất.
NHỮNG NGUYÊN TẮC TÔI LUÔN GIỮ
Đồng hành, không bỏ rơi: Giảng dạy là một mối quan hệ dài hạn, giống như doanh nghiệp giữ khách hàng thân thiết.
Xây mạng lưới trước, rồi mới mở rộng sản phẩm: Quan hệ xã hội chính là cơ chế vốn.
Nhiệt tình là vũ khí cạnh tranh: Người ta có thể quên kiến thức bạn chia sẻ, nhưng sẽ nhớ năng lượng bạn mang đến.
(*) Lời kết (Chương 2 – Phần tiếp):
Từ triết học đến blockchain, từ đạo đức đến mạng lưới đào tạo, tôi nhận ra một điều: mọi giá trị đều cần có môi trường để nảy nở. Và môi trường ấy chính là con người – những mối quan hệ sống động, những mạng lưới bền chặt, những đồng hành dài lâu.
Đó cũng là lý do để tôi từng bước kiến tạo PPAQ – một học viện không chỉ dạy triết học, mà tạo ra một hệ sinh thái tri thức – quan hệ – vốn, nơi triết học trở thành động lực sống và kinh doanh.